
414. Nhớ Lại Hàng Loạt Sự Kiện Dẫn Đến Cái Chết của Mình
Views 2
0
0
414. Nhớ Lại Hàng Loạt Sự Kiện Dẫn Đến Cái Chết của Mình
The Chapel of the Blessed Mother of Naju 12, Najucheon 2-gil, Naju City, Jeonnam, 58258, South Korea
The Blessed Mother's mountain Singwang-ro 425, Dasi-myeon, Naju City, Jeonnam, South Korea
TEL +82 61-334-5003 | FAX +82 61-332-3372 | E-mail marysnaju@najumary.or.kr
COPYRIGHTⓒ 2022 Mary's Ark of Salvation Foundation, Inc.
Mạng sống của mình, dù ngắn hay dài, đang mất dần sức sống như ngọn nến sắp tắt. Cái chết dường như không còn xa vời với mình kể từ khi mình còn rất nhỏ, khi mình thậm chí còn không biết cái chết là gì. Những giờ phút tranh đấu đơn độc giữa sự sống và cái chết cứ liên tục hiện ra trước mắt mình như những cảnh trong phim.
Khi mình còn rất nhỏ, mẹ mình đã dẫn mình đến bờ sông nhiều lần và bảo mình hãy chết với mẹ. Lúc đó, mình không biết thế nào là sống và thế nào là chết. Nhưng mình muốn sống và đồng thời, mình cũng muốn chết. Nhưng khi mình, còn là một cô gái trẻ, đứng ngay trước cái chết, mình nhận ra rằng mình thực sự muốn sống. Mình không biết tại sao mình muốn sống nhưng mình không bao giờ muốn chết.
Tuy nhiên, bây giờ mình đang đối mặt với cái chết, mình lại lần nữa suy ngẫm về cảm xúc của cô bé khi xưa. Cô gái nhỏ kia biết cái gì mà khiến cô bé không muốn chết như vậy? Bộ phim cũ (Câu chuyện cuộc đời mình) diễn ra trước mắt mình, khi mình đối mặt với cái chết, bao gồm những mảnh ký ức đau thương. Chỉ nhớ lại chúng thôi cảm thấy như đào bới xác thịt sống của con người mình một cách không thương tiếc.
Khi mình sáu tuổi, mình đã ăn một miếng bánh gạo rất nhỏ mà ai đó đưa cho mình. Sau đó, mình cảm thấy có gì đó không ổn với cơ thể mình, bị bỏ lại một mình trong ba ngày trong tình trạng như vậy, không thể ăn uống, chỉ nôn mửa.
Khi mẹ mình trở về nhà sau bốn ngày, mẹ rất sốc và đã thử đủ mọi loại thuốc và phương pháp để chữa trị cho mình nhưng mình chỉ hấp hối. Ngay cả một bác sĩ nổi tiếng cũng nói rằng mình không còn hy vọng sống sót nên mẹ mình trong cơn tuyệt vọng đã đưa mình đến một con suối và nói rằng chúng ta nên chết cùng nhau.
Ngay khi đầu mình ngập trong nước, mình đột nhiên sợ chết đuối ở suối. Vì vậy, mình đã hứa với mẹ rằng mình sẽ ăn đồ ăn và mình trở về nhà an toàn.
Nhưng khi mình ăn thức ăn, mình lại nôn ra, thậm chí cả nước mật hơi vàng. Có một sự mê tín rằng: ‘Nếu bạn ăn thức ăn đã cúng tổ tiên khi bạn bị bệnh, bạn sẽ bị nguyền rủa đến chết.’ Sau đó, mẹ mình đưa cho mình cái bánh gạo nghi lễ, nghĩ rằng: ‘Vì cuộc đời của nó sắp kết thúc, hãy để tôi thử đút ít nhất cho nó ăn cái bánh gạo nghi lễ này.’ Tuy
thế, trước sự ngạc nhiên của mẹ, mình vẫn sống sót sau khi ăn nó. Một ngày nọ vào mùa đông lạnh giá năm đó, khi mẹ mình đi bán rong, bác mình đã dùng kìm nhổ răng hàm vĩnh viễn bên trái của mình. Khi nhổ răng hàm, một lượng lớn mảnh thịt bên trong miệng mình cũng ra theo. Mình cảm thấy đau đớn đến nỗi bật khóc và chạy đến căn phòng thuê mà mẹ và mình đang ở, nhưng vì mất quá nhiều máu nên mình đã bất tỉnh.
Mình bị chảy máu một mình trong căn phòng lạnh như băng suốt ba ngày và mình đã chết. Sau đó, một ông già xuất hiện và vỗ vào mông mình, giúp mình sống lại. Ngay lúc đó, mình mở mắt ra và thấy mẹ mình, người vừa mới trở về nhà vào ngày thứ tư, đang khóc vì mình đã chết.
Ngoài ra, khi mình còn là học sinh lớp 4 tiểu học, bạn mình là Joemja và má cô ấy đã đánh mình đến gần chết, khiến mình đầy máu. Và một ngày nọ, khi mẹ mình không có nhà, mình đã một mình nhóm lửa trong lò. Nhưng một số củi là từ cây thường xuân độc, nên mình đã bị ngộ độc với sơn mài.
Khi mình nằm trong phòng, thậm chí không thể uống một ngụm nước trong ba ngày, do đó rơi vào tình trạng hôn mê và chết, mẹ mình trở về nhà sau khi bán hàng rong và khóc vì mình đã chết với cơ thể đã lạnh ngắt. Sau đó, một ông già râu dài xuất hiện và nói: “Con ơi, dậy mau đi” và mình đã sống lại.
Sự việc ở quận Bonghwang là khi đang đi xe đạp với hết tốc độ tối đa do phanh bị hỏng trên con xuống đường dốc, Jangdameoni, mình đã bị rơi từ vách đá cao 4 mét xuống con đường kênh đầy đá và đã chết. Mình đã tỉnh lại khi nghe giọng nói thân thiện nói: “Con có nên đứng dậy mau lên và tiếp tục đi con đường của con mà không dừng lại không, con ha?” Sự việc ở hạt Wando, khi mình còn độc thân, mình đã chìm xuống biển, chết đuối, nhưng mình đã sống lại!
Trong một ký ức khác, có một dược sĩ cứ theo dõi và hỏi cưới mình. Khi mình từ chối lời cầu hôn của anh ta, anh ấy nói rằng anh sẽ trở thành ma hút máu để hút cạn sự sống khỏi mình. Khi anh ta thậm chí ném chiếc đèn lớn, nặng nề vào mình, mẹ mình đã bị trúng như tia chớp và cứu mình khỏi cái chết ngay lập tức. Có một người đàn ông khác đã tuyệt vọng theo đuổi mình, nói rằng anh ta sẽ cưới mình. Để tránh anh ta, mình đã đến một hòn đảo và xin việc làm tại tiệm thẩm mỹ ở đó. Nhưng chủ tiệm không trả lương cho mình trong nhiều tháng, nên mình đã rời khỏi tiệm thẩm mỹ. Nhưng mình đã bị chủ và ba người đàn ông bắt được, bị đánh đến chết bằng những thanh gỗ vuông, chảy máu toàn thân. Vậy mà, mình đã sống lại một cách kỳ diệu.
Khi mình điều hành Học viện Yoko, các đối tác của mình đã lập âm mưu chống lại mình để không trả tiền cho mình. Vợ và mẹ của giám đốc đánh mình đến nỗi toàn thân mình đầy máu. Mình chảy rất nhiều máu và ngã xuống đất hoàn toàn bất tỉnh. Nhưng thật ngạc nhiên, mình đã hồi phục và sống sót.
Và khi mình mang thai đứa con đầu lòng, chồng mình về nhà muộn vào ban đêm sau khi uống quá nhiều rượu. Vì mùi rượu của anh ta quá nồng trong căn phòng nhỏ, nên mình ở ngoài trong tiệm thẩm mỹ. Lúc đó, mình đã bất tỉnh và ngã gục vì khí than bánh. Bất chấp bản thân mình, mình được dẫn đến một người đàn ông lớn tuổi với bộ râu trắng sáng. Khi ông ấy thổi hơi vào mình, mình bay lên nhẹ nhàng và đáp xuống sàn của tiệm thẩm mỹ. Cái xô trên bồn rửa mà không ai chạm vào đã rơi xuống, do đó khiến mình thức dậy và được sống sót.
Ký ức về việc mình cứ kiếm tiền để chu cấp cho gia đình chồng, nên ngay cả khi mang thai lần thứ hai, mình vẫn không có được bữa ăn đàng hoàng, chỉ lo lắng quá nhiều thứ. Cảm giác như mình có thể chết bất cứ lúc nào nhưng bác sĩ tốt bụng với bộ râu bạc sáng bóng đã châm cứu mình ba lần bằng kim lớn và cứu mạng mình.
Trong một lần khác khi mình mang thai đứa con thứ ba, gia đình mình chuyển đến nhà bố mẹ chồng. Nhưng bầu thai đã kết thúc trong sảy thai vào tháng thứ hai. Thế mà, mình không thể đến bệnh viện vì không có tiền. Kết quả là, mình bị chảy máu rất nhiều từng cục trong năm tháng nhưng mình vẫn tiếp tục làm việc ngay cả trong tình trạng yếu ớt như vậy.
Mình nhẹ nhõm khi máu mình đã ngừng chảy nhờ loại thuốc thảo dược mà mẹ mình đã chuẩn bị. Sau đó, khi mình đang uốn tóc miễn phí cho một người hàng xóm nghèo dù mình đang đau đớn, mình đã ngã gục và chết với cơ thể trở nên lạnh ngắt. Mình thậm chí còn bài tiết nước tiểu và phân. Lúc đó, mình mới tỉnh táo lại và sống sót khi nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng và hiền lành nói:
Sự việc đáng buồn là sau khi bị ép phá thai trái với ý muốn của mình, mình đã mất rất nhiều máu, phải trải qua một cuộc phẫu thuật khác 7 ngày sau đó nhưng mình đã qua đời ngay ngày hôm sau với cơ thể cứng đờ như đá. Ngay lúc mà mình chết, mình đang đi dọc theo con đường hoa với khung cảnh tuyệt đẹp. Sau đó, mình sống lại sau khi nghe những lời:
Một kỷ niệm khác là khi nghe anh trai kết nghĩa của chồng nói với chồng mình rằng: “Đuổi con vợ ốm của mày đi, tao sẽ bắt mày lấy một trinh nữ.” Và khi má chồng, bà nội chồng và má chồng trẻ liên kết với bà thầy bói để đuổi mình ra khỏi nhà, mình nghĩ rằng hy sinh bản thân là cách để mọi người được bình yên.
Vì vậy, mình đã chọn cái chết và đi vào một hồ chứa nước. Khi mặt mình sắp chìm xuống nước, mình nghe một giọng nói nghiêm nghị phán: Sau đó, mình từ bỏ ý định kết thúc mạng sống mình.
Ngoài ra, sau khi chịu đựng cơn đau chuyển dạ cứ mỗi 1 đến 2 phút trong suốt ba tháng bảy ngày, mình đã sinh đứa con thứ ba nhưng vì mất gần hết máu trong cơ thể, nên mình đã chết. Sau đó, một người đàn ông rất hào phóng với bộ râu dài, trắng và lấp lánh thổi hơi thở vào mình 15 lần, đưa mình trở đời sống. Ngoài ra, ba tháng sau ca phẫu thuật, miếng gạc dính đầy máu và mủ đã vỡ ra khỏi bụng mình... Và trên hết, căn bệnh ung thư đã ở với mình trong suốt bảy năm trời!
Khi những cục ung thư thậm chí còn nhô ra ngoài hậu môn và lan đến cổ họng của mình, mình không thể uống nước hoặc đi đại tiện, nhưng nhờ sự quan phòng của Chúa mà mình đã sống cho đến nay. Rất nhiều câu chuyện từ cuộc sống của mình, nơi chiếc thòng lọng chết chóc phức tạp và tàn nhẫn không thể diễn tả được đã siết chặt mình, ngay cả xung quanh chóp cằm của mình... Chúng lần lượt xuất hiện trong tâm trí nhưng mình không thể liệt kê hết được.
“Mình đã chịu đựng cuộc sống mệt mỏi của mình cho đến ngày hôm nay và cuộc sống quá dai dẳng để kết thúc. Tuy nhiên, mình cảm thấy cuộc đời của mình thực sự sắp kết thúc. Cái chén đắng của đời sống hay cái chén độc của cái chết mà mình phải uống? Mình có thể đã kéo dài cuộc sống của mình, mặc dù mọi biển báo xung quanh mình đều chỉ đến cùng một kết luận, là cái chết. Lần này, mình phải đối mặt với cái chết không thể tránh khỏi.”
Tuy nhiên, ngay cả trong hoàn cảnh đó, lòng biết ơn Chúa vẫn trào dâng trong lòng mình. Khi mình nhìn lại vô số những gian khổ của cái chết đã kéo dài suốt cuộc đời mình từ khi còn trẻ, mình cảm thấy rằng chính nhờ Chúa mà mình đã có thể quản lý cuộc sống của mình cho đến lúc đó. Đó là lý do tại sao mình rất biết ơn.
Làm sao mình đã trải qua những sự kiện đáng kinh ngạc như vậy, không chỉ một lần mà nhiều lần! Điều gì khác hơn là phép lạ mà mình vẫn còn sống cho đến lúc đó? Nhưng đồng thời, mình đã trôi dạt giữa cơn bão dữ dội và nghẹt thở của cái chết như thể tinh thần mình đã bị mất vì sự tan vỡ. Bây giờ mình đã đến ngưỡng cuối của cái chết, mình đã hoàn toàn bị mắc kẹt mà không có lối thoát.
Cái tên duy nhất mình có thể kêu cầu là Chúa.
“Lạy Chúa, xin che chở hồn con với đôi cánh vĩ đại của Chúa. Xin hãy là nơi trú ẩn của con. Xin hãy cứu hồn con khỏi vực sâu đen tối này, vì con đã trông cậy vào Chúa từ thời thơ ấu!”
Ghi chú suy gẫm cá nhân của tôi với Má Julia 🌹💗
bấm 👇🏻
https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSc9WlagQysT2CMvKVqUbQkAWW-AcVc-Yq17Sndouw4PXLt_cg/viewform