413. Người Bạn Xa Lạ Này Gọi là Ung Thư Bắt Đầu Đồng Hành cùng Mình từ Khi Nào?

💌 413. Người Bạn Xa Lạ Này Gọi là Ung Thư Bắt Đầu Đồng Hành cùng Mình từ Khi Nào?

Những bước đi loạng choạng khi mình bước đến bến xe buýt cảm giác nặng nề như ngàn tấn. Với hậu môn đầy những khối u ung thư, ngay cả việc đi lại đều đặn cũng là không thể. Thực tế là những người khác đang nhìn mình bước đi cách lúng túng và kỳ cục với hai chân tách ra, khiến mình cảm thấy đau khổ hơn là đối mặt với chính cái chết. Thế nhưng mình phải trở về nhà. Vì vậy, mình có thể làm gì được?


Mình đã dâng lên với Semchigo như thể chồng mình ở đó giúp mình và như thể không có ai thấy mình đi bộ một cách thê thảm như vậy. Nhưng suy nghĩ sau đây không bao giờ rời khỏi tâm trí mình: ‘Khi nào người bạn xa lạ này gọi là ung thư đến với mình, người đã từng khỏe mạnh như vậy?’ Mình tin chắc rằng nó chắc chắn đã không xảy ra trong một khoảng thời gian ngắn. Đột nhiên, một kết quả xét nghiệm y khoa đã lướt qua tâm trí mình - kết quả mà mình nhận được tại Bệnh viện Yeongam Daesung cách đây một thời gian.


Vài tháng trước, mình đã gặp sơ suất trong quá trình phẫu thuật cắt ruột thừa tại Bệnh viện Đại học Jeonnam, nơi các bác sĩ đã kết thúc ca mổ với một số gạc còn sót lại trong bụng mình. Kết quả là, miếng gạc tuộc ra sau đó, dẫn đến ruột bị dính và máu và mủ liên tục chảy ra từ vị trí mổ của mình. Mình đã được điều trị tại Bệnh viện Gunseo trong ba tháng và mình thậm chí đã đến phòng khám y học phương Đông, nhưng tất cả các phương pháp điều trị đó không hiệu quả chút nào. Vì vậy, mình đã đến Bệnh viện Yeongam Daesung và được xét nghiệm máu ở đó.

Mặc dù mình đã trải qua một tai nạn y khoa nghiêm trọng liên quan đến việc gạc đi ra khỏi bụng và dính ruột, chỉ trong vòng vài tháng, kết quả xét nghiệm lúc đó đã rất nghiêm trọng đến mức khó có thể tin rằng có sự tiến triển nhanh như vậy chỉ trong vài tháng. Thật đáng tiếc, không thể biết từ xét nghiệm máu liệu mình có bị ung thư hay không.


Tuy nhiên, vào lúc đó, chức năng gan của mình đã suy giảm đáng kể với nồng độ men gan và các dấu hiệu viêm tăng cao. Ngoài ra, bác sĩ còn nói rằng chức năng thể chất tổng thể của mình đã suy giảm đáng kể.

Mình đã sốc biết bao khi nghe rằng gan của mình bị suy! Người ta cho rằng tổn thương gan thường hụi ra dần dần mà không có triệu chứng cho biết, vì vậy bệnh được phát hiện khi nó đã đến giai đoạn không thể hồi phục. Điều này khiến mình nghi ngờ rằng tình trạng suy giảm chức năng gan của mình không phải là diễn biến mới trong một hoặc hai năm đây, gây cảm giác báo trước gì đó.


Trên hết, mình nhớ lại thời điểm sức khỏe tổng thể của mình bao gồm cả chức năng gan bắt đầu suy giảm nhanh chóng. Nó trùng hợp đúng vào thời gian mình bị sẩy thai lần đầu tiên tháng thứ hai của thai kỳ do làm việc nặng nhọc hàng ngày khi sống ở nhà bố mẹ chồng, một gia đình đông người và sự thiếu hiếu khách cũng như ngược đãi mà mình đã nhận từ bố mẹ chồng.

Ngay cả sau đó, mình vẫn phải liên tục đi kiếm tiền cho má chồng, khiến mình gần như không còn một xu dính túi. Vì vậy, mình không đủ khả năng để đến phòng khám địa phương, chứ đừng nói đến phòng khám sản phụ khoa, chỉ chịu đựng năm tháng chảy máu liên tục và gần như sắp chết. Sau đó, mẹ mình đưa cho mình thuốc thảo dược và chỉ sau khi uống thuốc, máu của mình mới ngừng chảy. Thế nhưng, dù đau đớn đến mức tưởng chừng như sắp chết, mình vẫn đi làm tóc tư nhân, hít mùi thuốc uốn tóc nồng nặc để kiếm tiền cho má chồng. Sau đó, mình ngã gục và chết!


Mình đã chết hẳn đến mức đã bài tiết hết nước tiểu và phân của mình nhưng khi mẹ mình lay mình để dậy, mình nghe một giọng nói hiền lành và dịu dàng nói rằng: “Dậy nhanh lên.” (*Đó là giọng nói của Chúa Giêsu)
Sau đó, mình dần dần tỉnh lại, nhưng không thể di chuyển được một chút nào. Sau đó, giọng nói đó lại phán: “Con có nên thức dậy và hoàn tất những gì con đang làm không?” (Giọng nói của Chúa Giêsu)
Rồi mắt mình mở to và mình gần như không thể tỉnh lại.

Kể từ đó, mình đã ở trong tình trạng sức khỏe kém như vậy trong khoảng bảy năm đến nỗi mình thường tự hỏi: ‘Làm sao mình có thể sống được cho đến nay?’ Có phải tình trạng sức khỏe cực kỳ kém của mình là do ung thư không? Ngoài ra, một ký ức khác đột nhiên xuất hiện trong đầu mình: khi đứa con thứ hai của mình được 10 tháng, những đốm trắng đột nhiên xuất hiện trên núm vú của mình.

Một thời gian sau, mình cảm thấy chúng như thể nối kết với phần trong của bầu ngực như đường gân, khiến mình đau đớn dữ dội mỗi lần con mình bú, như thể toàn bộ cơ thể bị hút vào, do đó khiến mình thậm chí nghĩ rằng đó có thể là ung thư vú. Thời điểm mình nghi ngờ có thể là ung thư cũng rất gần với thời điểm mình bị sảy thai và chết vì băng huyết rất nhiều. Tất nhiên, mình không biết chính xác bệnh ung thư của mình bắt đầu từ khi nào.


Tuy nhiên, tình trạng sức khỏe tổng thể của mình nghiêm trọng đến mức, lần đầu tiên trong đời, mình nghĩ đó có thể là ung thư. Có nhiều lý do dẫn đến ung thư. Mình không thể xác định chính xác lý do và ung thư bắt nguồn từ đâu, khi nào và như thế nào. Nhưng mà, khi nghĩ về mọi thứ mình đã trải qua cho đến nay, mình cảm thấy căn bệnh ung thư đang kéo mình đến cái chết có lẽ đã bắt đầu khi mình bị chảy máu trong năm tháng sau lần sảy thai.

Vì thời gian sống của mình chẳng còn bao lâu nữa, điều đó giống như một bản án cái chết đối với mình và đặc biệt khi xem xét căn bệnh ung thư giai đoạn cuối đã lan khắp cơ thể mình, từ cổ họng đến hậu môn và các ngón chân, nên nó không thể phát triển chỉ trong vài tháng. Hơn nữa, mình, một phụ nữ tương đối trẻ, từng khỏe mạnh hơn nhiều so với những người đàn ông mạnh mẽ, nhưng vẫn không thể phục hồi sau cơn bệnh, bất kể mình bị bệnh nặng đến mức nào. Trong một thời gian dài chịu đựng những cơn đau của cái chết mà không hồi phục, phải có lý do cơ bản cho thấy rằng căn bệnh của mình không phải là tầm thường.


Mình nổi da gà khi nghĩ rằng cái chết đã dần dần xâm chiếm mình trong suốt những năm tháng dài, ngày càng lớn mạnh để chiếm lấy mình. “Bây giờ mình phải làm gì đây?” Trong cơn tuyệt vọng, mình lên xe buýt hướng về Gunseo. Trên đường trở về nhà, không có gì trong đầu mình bị bao phủ trong bóng tối ngoài từ bốn chữ 'Chúa'.


‘Bây giờ, mình có thể làm gì?’ Không có điều trị nào có hiệu quả và cuộc sống của mình sắp kết thúc mà không có cách nào có thể cứu mạng mình. Khi mình nhìn vào kính trên xe buýt, một người phụ nữ xanh xao và tro tàn đang nhìn lại mình. Cô ấy trông có vẻ xa lạ. Cô gái có nụ cười rạng rỡ như bông hồng đỏ tươi đã biến mất. Thay vào đó, một người phụ nữ xanh xao và yếu đuối hoàn toàn bị bệnh giày vò đang nhìn lại mình.

Ghi chú suy gẫm cá nhân của tôi với Má Julia 🌹💗 

bấm 👇🏻

https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSc9WlagQysT2CMvKVqUbQkAWW-AcVc-Yq17Sndouw4PXLt_cg/viewform

0 0

The Chapel of the Blessed Mother of Naju  12, Najucheon 2-gil, Naju City, Jeonnam, 58258, South Korea  

The Blessed Mother's mountain  Singwang-ro 425, Dasi-myeon, Naju City, Jeonnam, South Korea 

TEL  +82 61-334-5003 | FAX  +82 61-332-3372 | E-mail  marysnaju@najumary.or.kr  

COPYRIGHTⓒ 2022 Mary's Ark of Salvation Foundation, Inc.