
397. Bà Ngoại Chồng (=bà ngoại của chồng mình), Người đã Rơi Nước Mắt Chia Tay Mình, đã Ra Đi Sang Thế Giới Bên Kia.
Views 31
0
0
397. Bà Ngoại Chồng (=bà ngoại của chồng mình), Người đã Rơi Nước Mắt Chia Tay Mình, đã Ra Đi Sang Thế Giới Bên Kia.
The Chapel of the Blessed Mother of Naju 12, Najucheon 2-gil, Naju City, Jeonnam, 58258, South Korea
The Blessed Mother's mountain Singwang-ro 425, Dasi-myeon, Naju City, Jeonnam, South Korea
TEL +82 61-334-5003 | FAX +82 61-332-3372 | E-mail marysnaju@najumary.or.kr
COPYRIGHTⓒ 2022 Mary's Ark of Salvation Foundation, Inc.
💌 397. Bà Ngoại Chồng (=bà ngoại của chồng mình), Người đã Rơi Nước Mắt Chia Tay Mình, đã Ra Đi Sang Thế Giới Bên Kia.
Mình đang siêng năng dọn dẹp ngôi nhà mới của chúng tôi, mong mỏi được đoàn tụ với bà ngoại (=bà ngoại của chồng mình). Rồi bỗng nhiên mình nghe tin chồng mình, như sét đánh, rằng bà ngoại đã qua đời và không cần phải đi đón bà về nhà. Vì không thể tin được tin đau lòng đó nên mình ngã xuống ngay tại chỗ. “Bà ngoại... Bà ngoại...! Chuyện gì đã xảy ra với bà vậy? Bà không nhớ chúng ta đã hứa sẽ chung sống với nhau lâu dài sao?”
Mình ngồi đó và khóc thật lớn. Mình không bao giờ tưởng tượng rằng ngày mình tiễn bà ngoại, rất buồn khi phải xa mình, về nhà con dâu bà là lần cuối cùng mình nhìn thấy bà. Dân làng nói bà có thể sống hơn 100 tuổi nhưng bà đã qua đời chỉ 15 ngày sau khi về nhà con dâu. Bà phải khó khăn như thế nào khi ở lại nhà con dâu mà bà đã qua đời sớm như vậy? Giá như bà có thể đợi thêm một ngày nữa thì tốt biết bao!
Khi nghe tin bà ngoại chồng qua đời chỉ 15 ngày sau khi về nhà con dâu, mình vô cùng sốc. Mình cảm thấy hoàn toàn bất lực và nghĩ: “Giá như mình nhanh hơn một chút! Nếu mình đến đó sớm hơn một ngày để đưa bà về!” Dường như mọi chuyện liên quan đến cái chết của bà đều do lỗi của mình gây ra nên mình không thể ngăn được nước mắt chảy dài.
Mình nhớ đến bà đã rất hạnh phúc trong thời gian ở nhà mình và hình ảnh buồn bã, đẫm nước mắt bà đã mang khi nghe tin bà phải chia tay mình vì gia đình mình (*đột ngột) đi chuyển. Những món đồ mình chuẩn bị để chào đón bà trở về trông thật hoang tàn vì chúng đã mất chủ. Và căn phòng chứa đồ dường như rất trống vắng và lặng lẽ.
“Giá như mình biết sớm hơn một chút là chủ nhà sẽ xây nhà kho như thế này thì mình sẽ không gửi bà ngoại buồn bã ra đi về nhà con dâu…” Mình không khỏi tiếc nuối và buồn bã, nước mắt lại rơi xuống và lại vô tình che phủ cả khuôn mặt mình. Khi bà phải chia tay mình, chắc hẳn bà đã đau lòng như đứa trẻ khóc lóc vùng vẫy để không bị xa người mẹ, không, chắc hẳn bà còn đau lòng hơn rất nhiều.
Khi mình nghĩ về cuộc sống của bà xen kẽ với những biến cố đầy biến động, mình không thể không khóc thảm thiết. Bà đã sang thế giới bên kia quá nhanh, mặc dù bà đã trở nên khỏe mạnh và vui vẻ khi ở với chúng tôi. Giá như bà được chăm sóc bằng tình yêu thương, ở lại nhà chúng tôi lâu hơn một chút, có lẽ bà đã không qua đời như vậy. Sau khi đến nhà chúng tôi, bà đã có thể duỗi thẳng lưng khòm, bước đi đàng hoàng và tự tin, điều mà trước đó bà không thể làm được.
Bà đã trở nên đầy đặn và cơ thể bà đã trở nên nhẹ nhàng và khỏe mạnh đáng kể, khiến bà cảm thấy tràn đầy năng lượng. Nhiều người dân làng, trong đó có má chồng mình, đã rất ngạc nhiên trước sự thay đổi của bà. Tất cả đều nói: “Ôi chao, bà ngoại này hình như đang đảo ngược tuổi tác. Này cô! Cô đã làm món gì cho bà khiến bà cảm thấy ngon miệng như vậy? Nhờ cô, chắc chắn bà ta sẽ sống khỏe qua 100 tuổi.”
Họ cũng nhận xét: "Thật vậy, bà vốn gầy gò và sắc mặt trông có vẻ tối tăm, nhưng bây giờ bà ta tràn đầy năng lượng, và khuôn mặt sáng như thể là một người hoàn toàn khác. Bà đã trẻ lại, hoàn toàn trẻ hóa!” Mình cũng vui mừng khôn xiết khi thấy sự tiến triển của bà mỗi ngày và mình tin rằng bà sẽ sống lâu và khỏe mạnh.
“Trong khi bà ở với mình, bà thích nó rất nhiều, giống như một đứa trẻ…” Những suy nghĩ như thế tràn ngập trong đầu mình và mình thậm chí còn cảm thấy vô cùng hối hận vì đã gửi bà về nhà con dâu. Mình nghĩ rằng tất cả đều là lỗi của mình và khiến mình đau lòng. Tuy nhiên, một khi ai đó đã rời khỏi thế giới này, thì không có cách nào để họ quay trở lại. Vì vậy, mình chỉ có thể cầu nguyện cho bà đến một nơi tốt đẹp hơn, vì không còn cách nào khác để thay đổi tình hình.
Vì mình đau lòng quá, nghẹn ngào vì xúc động, mình vội vã đến đó mà không quan tâm đến cơ thể ốm yếu của mình để gặp bà ngoại chồng vừa qua đời. Suốt quãng đường đến đó, mình nhớ lại những ngày mình cõng bà trên lưng, làm mình rơi biết bao nước mắt.
Ghi chú suy gẫm cá nhân của tôi với Má Julia 🌹💗
bấm 👇🏻
https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSc9WlagQysT2CMvKVqUbQkAWW-AcVc-Yq17Sndouw4PXLt_cg/viewform