Đời Sống Linh Hồn Nhỏ Bé do Chúa Chuẩn Bị

382. Bà Nội Chồng Mình ở Quê, Mang Nước Súp và Thịt cho Mình

💌 382. Bà Nội Chồng Mình ở Quê, Mang Nước Súp và Thịt cho Mình

Mẹ mình cứ chuẩn bị bữa ăn cho mình với nhiều loại thực phẩm khác nhau giữa lịch trình bận rộn công việc nông trại của mẹ vì mình không ăn được gì cả. Tuy vậy, mình đã nôn hết cả ra vì mình không thể tiêu hóa được chúng. Rồi, ký ức sau đó hiện lên trong tâm trí mình về việc mình bị nôn mửa tại Bệnh viện Đại Học Jeonnam vì miếng gạc còn sót lại trong bụng trong quá trình mổ phẫu, mình đã có thể ăn món hầm bổ đặc biệt mà người cùng phòng đã dành cho mình với tình thương.

Nên mình chợt nghĩ rằng mình có thể tiêu hóa ít nhất chút món hầm đặc biệt bỗ nhưng mình không thể tự nói điều này với mẹ mình, người đã trải qua rất nhiều vì tôi. Mặc dù mình không thể ăn và bị đau, nhưng mình không đủ khả năng để mua món hầm mà mình nghĩ mình có thể ăn được. Tuy nhiên, mình đã dâng nó lên với Semchigo như thể mình đã ăn thứ tương tự.


Rồi một hôm, bà nội chồng ở quê đến thăm mình, mang theo nồi nước dùng bà nấu với tình thương và thịt lấy từ cả một con chó. (*Nhiều thập kỷ trước, khi Nam Hàn Quốc còn rất nghèo hơn nhiều so với bây giờ, thịt chó được tiêu thụ như thực phẩm bổ dưỡng), nói rằng bà ta nghe nói mình bị ốm và nước súp và thịt là những thứ tốt cho sức khỏe của mình, hết cả mình chưa bao giờ tưởng tượng tới. Nó trái ngược với những gì má chồng mình đã làm khi mình yêu cầu bà món hầm bổ đặc biệt khi mình nằm viện.


Rồi má chồng mình đã đòi tất cả số tiền để trả chi phí mua thịt, gia vị và chi phí vận chuyển. Nhưng bà đã đưa cho mình món hầm bổ dưỡng với một cân thịt với điều kiện tài chính như vậy. Ngược lại, bà nội chồng mang cho mình nước luộc và thịt nguyên con chó mà không đòi một xu nào, dù mình chưa bao giờ kể với bà về bệnh tình của mình. Mình biết ơn bà ta vì tình thương và sự tận tâm của bà, điều đó khiến mình rơi nước mắt.

Nhiều năm trước, bà nội của chồng mình, người đã ngăn cản mình đi nhà thờ Công Giáo, đã rơi vào mưu kế của dì của chồng mình và thậm chí còn đưa mình đi xem bói, thông đồng với má chồng để đuổi mình ra ngoài.

Tuy nhiên, trái với dự định của họ, thầy bói lại mắng họ một cách gay gắt chứ không phải mình. Kể từ đó, bà nội chồng đối xử với mình rất tốt. Sau đó, mẹ mình nấu cho mình món hầm đặc biệt bổ dưỡng với tỉ mỉ của thịt bà nội chồng đã mang đến. Tuy nhiên, mặc dù đây là lần đầu tiên sau một thời gian dài mình có cơ hội ăn món hầm, nhưng mình không thể tiêu hóa được và cuối cùng nôn ra hết. Thế là mình để cho mẹ mình để nuôi dưỡng.


Về phần nước súp, mình cũng nôn ra ngay khi thử nuốt nó. Thế là mình cất nó vào tủ lạnh. Sau đó, mình sẽ lấy nó ra và hâm nóng nó để tiêu thụ nhưng mình không ăn được, chỉ cuối cùng nôn mửa ra hết. Mình cứ lặp đi lặp lại quá trình. Và vì lo ngại nó có thể bị thiu nên mình cứ đun sôi bất cứ khi nào có thì giờ. Khi mình lặp đi lặp lại quá trình này trong hơn một tháng, nước súp bắt đầu bốc mùi hôi và cuối cùng nó trở thành một thứ nước khó chịu, vô vị và không thể ăn được.


Thông thường chỉ rằng nếu bạn tiếp tục đun sôi thứ gì đó thì cuối cùng nó sẽ trở nên cô đặc. Nhưng nước súp trở nên giống như nước có mùi hôi, điều đó không có ý nghĩa đối với mình. Nó cũng không có ý nghĩa để ăn cái gì đó đã bị thiu. Vì vậy, mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc vứt bỏ nước súp mà bà nội chồng đã làm với tình yêu thương.

Nhưng mình đã cầu nguyện với Chúa rằng tất cả chất dinh dưỡng từ thịt và nước súp mà bà nội chồng mình mang đến sẽ được hấp thụ hoàn toàn vào bà và gia đình mình. Mình cũng dâng nó lên với Semchigo như thể mình đã ăn nó vậy. Mặc dù mình không ăn được nó, mình vẫn không quên tình thương của bà dành cho mình dù thời gian đã trôi qua.

Mặc dù đó là món quà duy nhất mà bà dành cho mình trong cuộc đời của bà nhưng đến bây giờ khi nhớ lại kỷ niệm đó, mình vẫn rất biết ơn bà! Mình không bao giờ quên sự giúp đỡ một lần và yêu thương mà bà nội chồng đã dành cho mình. Vì vậy, sau khi Chúa chữa lành căn bệnh ung thư giai đoạn cuối và sức khỏe của mình hồi phục, mình đã làm mọi cách để làm hài lòng bà nội chồng mỗi khi bà đến nhà.


Mình mua cho bà vài bộ quần áo và nấu cho bà thật nhiều đồ ăn để thể hiện tình yêu và sự quan tâm của mình nhiều nhất có thể. Khi bà không thể cử động được nữa, mình đưa bà đến bệnh viện điều dưỡng gần đó ở Naju và thường xuyên đến thăm bà ta. Mình mang đến cho bà những bữa ăn ngon, giúp bà ăn trong giờ ăn đồng thời cầu nguyện cho bà và ở bên bà bằng cách mát-xa cho bà. Bà vui mừng khôn xiết với mình, giống như một đứa trẻ vậy.


Một ngày nọ, mình đến gặp bà nội chồng và cầu nguyện cho bà. Sau đó, ngày hôm sau, bà đã chết một cái chết bình an. Chuyến thăm cuối cùng không phải là cố ý để chuẩn bị cuối đời cho bà, nhưng mình đã đưa ra nhiều lời hữu ích cho bà, điều này đã trở thành cách mình chuẩn bị cho bà cái chết. Đối với mình, mình có thể nói “Mình đã làm hết sức có thể cho bà nội chồng mình. Nhưng sau khi bà qua đời, mình cảm thấy rất có lỗi vì cố gắng hết mình cũng chưa đủ.” Lòng mình đau đớn biết bao!!!

Sau khi bà qua đời, mình đã dâng Thánh Lễ cho linh hồn bà được yên nghỉ. Kể từ đó, bất cứ khi nào mình nghĩ đến bà, mình đã dâng những lời nguyện cuộc sống với lòng chân thành của mình để bà có thể tận hưởng hạnh phúc vĩnh cửu ở bên cạnh Chúa và Đức Mẹ.


Ghi chú suy gẫm cá nhân của tôi với Má Julia 🌹💗 

bấm 👇🏻

https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSc9WlagQysT2CMvKVqUbQkAWW-AcVc-Yq17Sndouw4PXLt_cg/viewform

0 0

The Chapel of the Blessed Mother of Naju  12, Najucheon 2-gil, Naju City, Jeonnam, 58258, South Korea  

The Blessed Mother's mountain  Singwang-ro 425, Dasi-myeon, Naju City, Jeonnam, South Korea 

TEL  +82 61-334-5003 | FAX  +82 61-332-3372 | E-mail  marysnaju@najumary.or.kr  

COPYRIGHTⓒ 2022 Mary's Ark of Salvation Foundation, Inc.